Thơ Quê Hương
Tuesday, March 13, 2018
HOA TÍM CÀI LÊN ĐẦU SÚNG
HOA SIM CÀI LÊN ĐẦU SÚNG
Xưa tiền nhân xuyên qua rừng sim, kháng chiến chống giặc
Nay anh qua đồi sim, tìm vào khu mật
Quyết diệt đảng, cứu nguy dân tộc
Hoa tím cài lên đầu súng
Trải bao nội chiến, tang tốc, điêu linh
Mong ngày đất nước thanh bình
Bao lần áo vải Lam Sơn, tiếng trống Quang Trung
Anh sẽ cùng bao người giòng giống Rồng Tiên
Cùng đứng lên đáp lời sông núi
Giang Sơn không thể bị đem bán đổi
Dân Việt hùng, luôn vùng lên, thoát vòng nô lệ
Nước Việt nhỏ nhoi, chói chan, ngạo nghễ thế giới
Hơn bốn ngàn năm lịch sử, sinh tồn, tiếp nối
Rừng hoa tím tặng em thêm hảnh diện
Hoa sim anh cài đầu súng
Anh vững lòng giải cứu muôn dân
Diệt hết bạo tàn Cộng Sản vô lương
Đất nước sẽ thanh bình, tự do, độc lập
Thật sự thanh bình, tự do , độc lập
Ta nán tình nhà chờ ngày quê hương quang phục
Anh mơ đất nước thanh bình
Mong sao người Việt cùng thương nhau
Vì quê hương anh vững tâm tranh đấu
Bôn ba nằm gai nếm mật
Dạn dày gió sương
Quyết tâm gìn giữ quê hương từng tất đất
Không để bị bán đứt cho giặc
từ bọn Cộng Nô tay sai xảo quyệt
Muôn dân đã quyết
Trọn dạ, một lòng
Em gắng chờ tới ngày giải phóng Việt Nam
Chương Hà
Friday, December 15, 2017
VINH DANH
VINH DANH
Làm sao
vinh danh những chiến binh Cộng Bắc
Chết dẫy
đầy trên chiến trận miền nam
Dưới làn
bom rừng núi Trường Sơn
Trong địa
đạo, hố hầm du kích giặc
Hy sinh vì
những hô hào bịa đặt
Quyết lòng
muối mặt, chịu nô lệ Nga Tàu
Nhắm mắt,
nhẫn tâm giết hại đồng bào
Huỷ đời
sống dân mình đang bình yên, tự do, no ấm
Chối lương
tâm các anh đành đánh giặc mướn
Giải phóng
gì, dân nào muốn anh đâu
Các anh
điên cuồng cưỡng chiếm miền nam bằng bạo lực, binh đao
Mà vênh
vang tự đắc rổng
“ Ta chiến
đấu đây là cho Nga, cho Tàu Cộng
Cho chủ
trương, thế giới đại đồng”
Đại đồng
các anh, là nô lệ, gông cùm
Ngàn năm đô
hộ vẫn còn ngu muội
Các anh
sống chết chỉ hổ danh, chỉ nhục, chỉ tủi
Chúng tôi
vinh danh đây, những anh hùng muôn thuở
Dũng khí ,
hùng tâm, chói chang chính nghĩa
Vì dân
lành, quyết giữ vững giang sơn, bờ cõi
Quá nhiều
anh hùng, mà cả thế giới, không nước nào có nổi
Họ sống mãi
với núi sông, tổ quốc không nguôi
Anh hùng
chúng tôi toàn dân Việt yêu thương, tôn kính đời đời
Cả thế
giới luôn cúi đầu bái phục
Bao vì
tướng lảnh và bao chiến sĩ hy sinh bất khuất
Họ hào
hùng sống chết với quê hương
Danh thơm
muôn thuở, tổ quốc mang ơn.
Chương Hà
TÔI LÀ NGƯỜI VIỆT NAM
TÔI LÀ
NGƯỜI VIỆT NAM
Anh dõng
dạc đứng lên
Xưng tôi là người Việt Nam,
Nếu anh
xứng danh hậu duệ Ngô Quyền, Lê Lợi, Quang Trung
Và bao
nhiêu những vị anh hùng dân tộc,
Con cháu
dòng giống Lạc Hồng,
Đã vì dân,
vì nước hết lòng.
Hơn bốn
ngàn năm giữ gìn quê hương bền vững.
Đất nước
ta đầy những vị anh hùng,
Cho chúng
ta luôn hãnh diện,
Đứng lên
làm người Việt Nam.
Bao người
vì nước quên mình,
Xả thân cho
quốc gia, dân tộc.
Không có
đất nước nào trên thế giới,
Có quá
nhiều anh hùng thà chết không hàng giặc.
Lưu danh
muôn thuở cho con cháu làm gương.
Anh và tôi
đứng lên làm người Việt Nam,
Quyết một
lòng vì tổ quốc trường tồn.
Đấu tranh
cho quê hương thật sự thanh bình, tự do, độc lập.
Làm người
dân không đê hèn , khiếp nhược,
Vì chúng
ta chính danh là người Việt Nam.
CH 4-2016
THIÊN TRIỀU CHIẾU CHỈ
THIÊN TRIỀU
CHIẾU CHỈ
Đảo Hoàng
Sa mầy đã dâng rồi
Còn Trường
Sa tao giựt của tụi mầy
Bản Giốc,
Nam Quan, tao dời cột mốc
Khi đã thân
thiện dạy cho tụi bây bài học, thảm thiết
Tao khai
quặng bâu xít
Tao mua đứt
phần Hà Tỉnh, Bình Dương
Mướn độc
trọng điểm Hải Vân
Lượm chơi
núi Bà Nà
Đốn sạch
rừng Trường Sơn
Chỗ nào
ngon, tụi mầy cứ bán hết
Tiền bán
nước, tụi bây ăn tới chết
Tỉ tỉ đô
cứ trơ tráo hốt
Ăn chia
trọn ổ
Mai mốt
chết sợ gì voi tao giày mả tổ
Đúc cho ông
cha bây mồ dưới hầm kiên cố
Tượng đồng
mầy, mấy kiếp, nước miếng phỉ nhổ , thấm không tới sâu
Con cháu
bây mặc sức sang giàu
Đi xứ
ngoại thỏa tình lừa đảo
Học hỏi
đỉnh cao, thiên triều chánh đạo
Trở về hồ
hỡi lạy Hồ tao
Nhớ ông
nội mầy họ Mao
Con cháu
chắt mầy , sau nầy Tàu Chệt
Một ngàn
năm nữa An Nam Bắc thuộc
Trọng ,
Sang , Dũng ,Hùng sau trước, mau dập đầu chấp lệnh
Cúc cung ,
phủ phục
Đứa nào
dám cãi , tao bắt về quỳ chầu lập tức
Chương Hà
THÊM MỘT NĂM
THÊM MỘT NĂM
Tôi đã xa quê thêm
một năm
Tóc giờ càng bạc
màu
Hình bóng quê nhà
càng in đậm sâu trí nhớ
Cuộc đời tạm dung
như không còn tạm bợ
Mất dần ý nghĩa
Trái tim tôi thêm
già nua, mòn mõi cùng chai sạn
Một ngày nào đó
chỉ còn thoi thóp với tận cùng nỗi nhớ
Tôi thương nhớ quê
hương tôi
Những giọt lệ ứa
âm thầm, thấm từng đêm tối
Vì tôi vẫn nhất
định không đội trời
Cùng loài quỷ dữ
Dầu một ngày không
còn có thể trở về quê hương nữa
Nắm xương tàn gởi
nơi quê người
Tấm bia dấu dựng
tên bằng tiếng Việt
Ngỡ ngàng người
lại qua
Thấy ghi người
chết xa lạ không có quê nhà
Nét tủi nhục còn
hằn sâu trên đá
Chương Hà
THÁNG TƯ TÔI
THÁNG TƯ
TÔI
Mỗi năm
tháng tư về tôi khóc
Không thể
quên ngày vận nước điêu linh
Trái tim
đau cứ nhức nhối không lành
Vẫn xót xa
thân phận người mất nước
Vậy mà
láo quê hương thống nhứt
Từng mảnh
đất mẹ cứ dâng dần cho giặc
Giận bọn
phản trắc, tủi mình bất lực
Bả lợi
danh tối mắt, tội đồ dân tộc
Luồn cúi
kẻ thù truyền kiếp
Cố đưa tổ
quốc vào họa diệt vong.
Họ có mắt
không tròng, đầu óc tối tăm
Cứ vênh
váo tự hào đỉnh cao trí tuệ
Lừa dân,
cai trị bằng độc tài, khủng bố
Tìm đủ
cách hủy diệt văn hóa
Để toàn
dân cúi đầu khuất phục bị đồng hóa
Cai nghiệt
mấy, mưu đồ gì , rồi trời đất cũng không dung.
Từ ngàn
đời vạn sự do thiên
Thuở lập
địa số Trời đã dựng
Đất nước
Việt Nam đời đời bền vững.
Chương Hà
4/2017
THAM QUAN
THAM QUAN
Có người đầu đảng
muốn làm gương
Tới quán góc
đường xề ghé ăn
Quả rằng cô quán
dọn siêu đậm
Món nầy, món nọ
tối dòn ngon
Nên quan móc trả
tiền sòng phẳng
Ngửi ngửi đồ cô
thêm mấy lần
Cho rằng thơm quá,
không hóa chất
Ăn quào chưa thấy
chết nhăn răng
Sùm sụp mãi nước
lèo chảy sót
Liếm thử tụ nầy
qua tụ khác
Đồ tốt quan tốt
không ăn quịt
Dưới trên cho đúng
chỉ đạo bác.
CH
Subscribe to:
Posts (Atom)