THÊM MỘT NĂM
Tôi đã xa quê thêm
một năm
Tóc giờ càng bạc
màu
Hình bóng quê nhà
càng in đậm sâu trí nhớ
Cuộc đời tạm dung
như không còn tạm bợ
Mất dần ý nghĩa
Trái tim tôi thêm
già nua, mòn mõi cùng chai sạn
Một ngày nào đó
chỉ còn thoi thóp với tận cùng nỗi nhớ
Tôi thương nhớ quê
hương tôi
Những giọt lệ ứa
âm thầm, thấm từng đêm tối
Vì tôi vẫn nhất
định không đội trời
Cùng loài quỷ dữ
Dầu một ngày không
còn có thể trở về quê hương nữa
Nắm xương tàn gởi
nơi quê người
Tấm bia dấu dựng
tên bằng tiếng Việt
Ngỡ ngàng người
lại qua
Thấy ghi người
chết xa lạ không có quê nhà
Nét tủi nhục còn
hằn sâu trên đá
Chương Hà
No comments:
Post a Comment