KHÓC
LẺ LOI MỘT
MÌNH
Mừng ai còn khóc được
Dầu lẻ loi một mình
Thân phận người mất nước
Ngày ngày cứ hồi sinh
Xui chi nông nổi nầy
Đọa đày phận hẩm hiu
Một quê hương bỏ lại
Một quê hương mang theo
Một trái tim khô héo
Dù đời vươn sắc màu
Đổi tự do khoáng đạt
Từng giọt lệ thương đau
Giọng người còn ngọng nghịu
Tiếng mẹ chôn đáy lòng
Ngẩn ngơ cỏi xa lạ
Xác đó hồn trống không
Giận lủ người tàn bạo
Giày xéo cả non sông
Mất hết càng thấu được
Quê hương đầy vô cùng
1̣976
No comments:
Post a Comment