CHIỀU
CHIỀU
“Chiều
chiều ra đứng ngõ sau
Trông về
quê mẹ ruột đau chín chiều”
Tôi trông
ngõ sau
Tôi ngóng
ngõ trước
Quê hương
nơi đâu tôi vẫn không tìm được
Chỉ vang
vọng cả ngàn năm lệ thuộc
Đau đớn ,
xót xa dân tôi sau trước
Vào rừng,
xuống biển, ngọc trai, ngà voi, châu báu, vàng bạc
Đều buộc
cống dâng thiên quốc
Ngậm cay,
nuốt đắng, cắn răng chịu nhục
Rồi cũng
vùng lên bất khuất
Nước Nam
luôn là của dân Nam
Vững vàng,
Tự Do , Độc Lập
Không thể
nào đồng hóa những người không hề khiếp nhược
Dẫu có
lần có người hèn nhát
Cõng rắn
cắn gà nhà, giết dân, dâng nước
Tội đồ dân
tộc
Thì liền
có Ngô Quyền, Lê Lợi, Quang Trung...
Trước sau,
hàng hàng, lớp lớp anh hùng
Nung nấu
sục sôi lòng dân
Vì quê
hương quang phục
Lịch sử
chứng minh sau trước
Nhưng sinh
nhầm thời nhiễu nhương, lòng đành đau xót
Thân phận
nhược tiểu, cường quốc tranh đua, giành giựt
Còn kẻ
phản quốc bán nước cầu vinh
Bất đắc
dĩ xa quê lòng dạ không đành
Nơi xứ lạ
xót xa không dứt
Ôi dân
tôi.Dân tôi ơi
Là lúc ta
lại mau vùng dậy
Hãy mau
cùng nhau, hàng hàng , lớp lớp
Đấu tranh cho ngày lại vinh quang dân tộc
Đời đời
TỰ DO, ĐỘC LẬP
Chương Hà
No comments:
Post a Comment