Monday, March 3, 2014

Hơi Thở Quê-Hương

Hơi Thở Quê-Hương

Từ nửa vòng trái đất
Hai mươi năm về, trong một đêm sâu thao-thức
Tôi nằm im lắng-đọng
Nghe trọn trong buồng phổi
trong trái tim, trong khối óc
rừng-rực
nỗi rộn-ràng của nhịp thở quê-hương.
Những bánh xe đã dịu dần trên những con đường quen
Tiếng rao hàng xa-xôi, yếu-ớt
Chút rút-rit của đôi cửa khuya khép khít
Đã lâu, tiếng đại-bác không rền
tiếng bom không hẹn
Khoảnh khắc, một đôi giờ, trời đất thật bình-an
Một đôi giờ giấc ngũ mệt-mõi, hay vội-vàng
nhưng chứa-chan hy-vọng:
một sớm mai huy-hoàng,
tràn trề sức sống:
Những trái tim nồng-ấm,
những bàn tay dù yếu-mềm
cũng chuyền tay
cũng xây-dựng lại quê-hương.
Nối hơi thở nồng-nàn, sinh khí không cùng
Hay cho tôi nối với cùng:
Một-Hơi-Thở-Đồng-Tâm

Cho đêm đầu tiên trở lại quê-hương

11-95

No comments:

Post a Comment