Rồi Có Một Ngày
Giữa khuya chợt
tỉnh giấc chiêm bao
Ngậm ngùi chua
sót suốt đêm sâu
Thôi vẫn tha
phương, trời lận đận
Quê hương yêu
dấu, cố hương đâu!
Trăng vẫn không
tròn, sóng vẫn cuộn
Lá nào về cội,
nước nào nguồn?
Xa tít chân trời
tình chỉ mộng
Ngập ngừng đất
khách nghĩa còn vương!
Tráng sĩ chói
gươm rừng cách-mạng
Sáng lòng chính
khách mổi đương khôn
Nối vòng tay lớn
ôi người Việt
Vùng dậy cùng
chung trả quốc hờn.
Tim còn nồng ấm
tình non nước
Hy vọng còn xanh
thế hệ dài,
Ta vẫn miệt mài
vun chí lớn
Quốc hưng vô Cộng
đẹp tương lai.
Chương Hà
No comments:
Post a Comment