Sông Nước Quê
Mình
Con rạch nhỏ nước ròng nước cạn
Nuôi tình nhau
mỗi lúc mỗi đầy
Con đường tình rạch nối sông dài
Từng kỹ niệm mình cùng trang trải
Xuồng ba lá tay
chèo,tay đẩy
Rặng bằng lăng trưa nắng hây hây
Điên điển vàng ở góc vàm lầy
Vớt cho đủ nồi canh thanh đạm
Đuổi ròng ròng
vào trong xẻo cạn
Em ốp về tập
tành kho mặn
Diả dưa môn thấm đậm tình quê
Thương em rồi đâu nở lòng chê
Cá trui rơm bên bờ ruộng tẻ
Tiếng ru hời trưa hè quạnh quẽ
Tựa lưng chờ gió
ruộng hiu hiu
Ai gối đầu
nghiêng ngã bóng chiều
Ngở trăng mọc long lanh đáy nước
Trăng quê mùa ước chi thấu được
Sông nước kia,ngả tới,ngả về
Chương Hà
No comments:
Post a Comment