Tình Người Việt
Nam
Tôi một lần viếng
thăm Canada
Để hỏi lòng xem
có nhớ Mỹ như quê nhà
Dại dột! đáy lòng
tôi thỏ thẽ:
Ở đâu bằng một
góc quê hương xa?
Tôi biết từng
năm, tạm bợ thôi!
Hay dẫu chăng lây
lất một đời;
Mai kia có một
linh hồn nhỏ
Hướng vọng quê
xưa chẵng ngậm ngùi.
Tình nước khi
chào đời mở mắt
Đã in sâu trí não mất rồi
Tha thiết núi
cao, sông biển rộng
Đời đời, kiếp
kiếp mãi không nguôi.
Rồi mốt mai kia
những trẻ thơ
Lớn lên, nhớ nước
hay thờ ơ
Với chút lương
tri nào gắn bó
Quê hương tình cũ
vẫn vô bờ.
Vì bỡi trong ta giòng
máu Việt
Luân lưu chuyển
tiếp mãi muôn đời
“Trụ đồng không
thể chiêt rời,
Làm sao huỷ diệt
tình người Việt Nam”
Chương Hà
No comments:
Post a Comment